Bán rẻ sản phẩm, nên hay không?

By Nguyễn Liên 09/03/2021 11:00

Về tâm lý, nên có nhiều kiểu “bán rẻ” khác nhau. Tuy vậy khi bạn giảm giá sản phẩm chính bạn đang hạ thấp và hủy hoại giá trị của chính mình.

1. Bán rẻ kiểu hạ giá

Đây là kiểu vô tội vạ nhất, không được gì ngoài việc gợi cho khách mặc cả nhiều hơn. Nó tương tự như cái vụ mặc cả ở chợ quê:

– Cá bán bao nhiêu em?

– Dạ x đồng/kg chị ạ.

– Đắt thế, y đồng thôi.

– Thế thì có mà em chết đói, giá mua đã là y+1 rồi chị, trả thêm giá cho em đi.

– Thôi được y+2.

– Ôi giời, bác trả thế là giết con em đấy, thôi y+4 em bán

– Cá tươi mới thế, con kia ngắc ngoải rồi, thôi giá cuối y+3.

Chúng ta thấy gì qua đoạn này, đó là kiểu mặc cả không dựa vào lý luận hay chất lượng hàng hóa gì hết, chỉ như một trò chơi, đố ông biết trong đầu tôi có giá nào, đúng thì tôi bán. Lần sau quay lại, vị khách sẽ bắt đầu từ giá y-5 trở lên.

2. Bán rẻ kiểu cho nợ

Nợ càng dài ra thì sự tôn trọng với chúng ta càng giảm và với hàng của chúng ta cũng vậy. Đó là chưa kể chúng ta bị chôn vốn trong hàng tồn tại các đại lý và cửa hàng. Cái đó không có tác dụng khiến họ phải bán ra, vì họ thiếu gì hàng để bán, mà chỉ làm hại chúng ta về mặt thương hiệu được hiểu ngầm là rất kém, sẵn sàng cho nợ!

3. Bán rẻ kiểu chiết khấu thương mại lớn

Đây là kiểu bán được 10 thì giảm 5%, bán được 20 thì giảm 10%, bán được 30 thì giảm hẳn 40%. Đây cách chiết khấu thường xảy ra khi chúng ta mong đẩy hàng ra nhanh, nhưng ngoài việc làm khách hàng coi thường chúng ta còn đang khuyến khích họ dùng chính lợi điểm họ có được để khống chế chúng ta.

Hãy hình dung thế này, khi họ nhận được mức 40% chiết khấu của chúng ta, họ sẽ dùng cái đó để làm vũ khí bí mật, nếu chúng ta không chịu cho họ các mức hỗ trợ tốt hơn, họ sẽ bán tống bán tháo đống đồ của chúng ta hoặc thậm chí là gài nó vào khuyến mại cho hàng khác. Mặc nhiên khiến khách hàng thấy giá của chúng ta “giẻ rách”.

4. Bán rẻ kiểu nhượng bộ quyền phân phối

Họ chỉ bán có một huyện của một tỉnh nhưng lại đòi độc quyền cả vùng miền Bắc. Vì mong có tiền sớm và nhanh, chúng ta nhượng bộ. Từ đó, họ bán đi đâu, cho ai, giá ra sao chúng ta không biết và cứ để cho hàng của chúng ta trôi nổi khắp nơi với giá cả có trời mới biết là bao nhiêu.

Thực ra, trong lĩnh vực phân phối, có những mặt hàng giá có thể tăng gấp 8,9 lần nếu vào tay những người bán buôn lâu năm. Bán được giá cao, họ có lãi, mình cũng có, lo gì? Nhiều người sẽ nói như vậy, nhưng thực ra, khi chênh lệch giá lung tung và quá lớn thì khách hàng sẽ tự động có sự nghi ngờ về hàng của mình.

5. Bán rẻ kiểu không có điều khoản nhượng bộ nào, nhưng mình thành fan hâm mộ của người mua

Đó là khi cứ hơi một chút khách hàng ngồi quán bia hay cà phê gọi chúng ta là chúng ta phải vội vàng chạy ra chơi với họ, ngồi với họ, buôn bán với họ, “tán tỉnh” đủ thứ chuyện trên đời, vì họ coi chúng ta là tri kỷ và dùng quyền mua của họ để trói chúng ta phải nói chuyện với họ. Cái này nhiều người coi là không mất tiền, nhưng với tôi thì lại mất phần lớn vì thời gian và sự nhiệt tình chúng ta phải rót vào đó hoàn toàn không được chi trả, thiệt hại còn hơn cả khi bán không có lãi, vốn là công việc mà đáng ra chúng ta phải tập trung.

6. Bán rẻ kiểu chấp nhận thương thuyết nhiều lần, dù không điều khoản nào được giảm đi, nhưng đối phương cảm thấy mình phụ thuộc vào họ nhiều quá

Tôi gặp trường hợp này mấy lần. Cứ mỗi lần họ thấy mình dễ dãi muốn gặp là gặp được ngay thì họ sẽ cho rằng mình cần việc và vì thế sẽ cố nài giảm giá dù rằng không được. Đầu tiên là họ gặp mặt, sau đó họ gọi điện muốn có cuộc gặp thứ hai tại nơi họ chọn, sau đó họ email tiếp nói rằng muốn giảm đi chut đỉnh và thương thuyết với ta, sau cùng họ ẩu tới mức nhắn tin qua chat “em bảo, thôi bác giảm cho em thêm tý lấy khước!”.

Nguồn: Cafebiz

Tham khảo sách: Hệ thống Bán hàng Đỉnh cao – Bí quyết biến khách hàng thành Fan cuồng của bạn

ĐỌC THỬ

ĐẶT MUA

0
0 63
guest
0 Comments
Inline Feedbacks
View all comments